Bài giảng 22: Chuỗi Fourier
(Nếu công thức chưa load được hoặc mờ, các bạn ấn refresh để công thức hiện và rõ nét hơn nhé!)
Các hàm liên tục thường được xấp xỉ bằng tổ hợp tuyến tính của các hàm sin và cosin. Ví dụ, một hàm liên tục có thể biểu diễn sóng âm, tín hiệu điện nào đó, hoặc chuyển động của một hệ cơ học dao động.
Để đơn giản, ta xét các hàm trên khoảng
. Thực tế cho thấy, bất kỳ hàm nào trong không gian
đều có thể được xấp xỉ gần đúng tùy ý bằng một hàm có dạng:
(4) ![]()
với một giá trị
đủ lớn. Hàm trên (4) được gọi là đa thức lượng giác. Nếu
và
không đồng thời bằng 0, đa thức này được gọi là bậc
. Mối liên hệ giữa các đa thức lượng giác và các hàm khác trong
phụ thuộc vào thực tế rằng, với bất kỳ
, tập hợp:
![]()
là trực giao với nhau theo tích vô hướng sau:
![]()
Ví dụ 3: Cho không gian
với tích vô hướng được định nghĩa theo công thức (6), và cho
và
là hai số nguyên dương khác nhau. Chứng minh rằng các hàm
và
là trực giao.
Giải: Ta dùng một đồng nhất thức lượng giác. Khi
:
![Rendered by QuickLaTeX.com \begin{matrix}\langle\cos(mt),\cos(nt)\rangle=&\int_0^{2\pi}\cos(mt)\cos(nt)\,dt\\\\=&\frac{1}{2}\int_0^{2\pi}\left[\cos(mt+nt)+\cos(mt-nt)\right]\,dt\\\\=&\frac{1}{2}\left[\frac{sin(mt+nt)}{m+n}+\frac{sin(mt-nt)}{m-n}\right]\left.\begin{matrix}\\\\\end{matrix}\right|_0^{2\pi}=0\\\end{matrix}](https://kienthuctheonamthang.com/wp-content/ql-cache/quicklatex.com-acf2488d23e0cf3afcd2930cc49ca7a1_l3.png)
Gọi
là không gian con của
được sinh bởi các hàm trong tập (5). Với mỗi hàm
, xấp xỉ tốt nhất của
bằng các hàm trong
được gọi là xấp xỉ Fourier bậc
trên đoạn
. Vì các hàm trong (5) là trực giao, xấp xỉ tốt nhất chính là hình chiếu trực giao của
lên không gian
. Trong trường hợp này, các hệ số
và
trong công thức (4) được gọi là các hệ số Fourier của
. Theo công thức chiếu trực giao:
![]()
Do
và
. Do đó
(7) ![]()
Hệ số của hàm hằng 1 trong phép chiếu trực giao là
![]()
trong đó
được xác định bởi công thức (7) với
. Điều này giải thích vì sao hạng tử hằng trong biểu thức (4) được viết là
.
Ví dụ 4: Tìm xấp xỉ Fourier bậc
cho hàm
trên khoảng
.
Giải: Tính:
![Rendered by QuickLaTeX.com \frac{a_0}{2}=\frac{1}{2}\cdot\frac{1}{\pi}\int_0^{2\pi}t\,dt=\frac{1}{2\pi}\left[\frac{1}{2}t^2\left.\begin{matrix}\\\\\end{matrix}\right|_0^{2\pi}\right]=\pi](https://kienthuctheonamthang.com/wp-content/ql-cache/quicklatex.com-28db57d01c1d0d417e38fd0cb685b372_l3.png)
Với
, dùng phương pháp tích phân từng phần:
![Rendered by QuickLaTeX.com \begin{matrix}a_k=&\frac{1}{\pi}\int_0^{2\pi}t\cos(kt)\,dt=\frac{1}{\pi}\left[\frac{1}{k^{2}}\cos(kt)+\frac{t}{k}\sin(kt)\right]_0^{2\pi}=0\\\\b_k=&\frac{1}{\pi}\int_0^{2\pi}t\sin(kt)\,dt=\frac{1}{\pi}\left[\frac{1}{k^{2}}\sin(kt)-\frac{t}{k}\cos(kt)\right]_0^{2\pi}=-\frac{2}{k}\\\end{matrix}](https://kienthuctheonamthang.com/wp-content/ql-cache/quicklatex.com-8a4d76c02572132d5cd0f4ea83b5c90e_l3.png)
Vậy xấp xỉ Fourier bậc
của
là:
![]()
Hình 3 minh họa các xấp xỉ Fourier bậc 3 và bậc 4 của
.

.Chuẩn của hiệu giữa hàm
và một xấp xỉ Fourier được gọi là sai số bình phương trung bình trong phép xấp xỉ. Có thể chứng minh rằng sai số bình phương trung bình này tiến dần về 0 khi bậc của xấp xỉ Fourier tăng lên. Vì lý do đó, người ta thường viết:
![]()
Biểu thức này được gọi là chuỗi Fourier của
trên đoạn
. Ví dụ, hạng tử
chính là phép chiếu của hàm
lên không gian con một chiều được sinh bởi
.
- 1 - Bài giảng 1: Tích Trong
- 2 - Bài giảng 2: Độ Dài của Một Vector
- 3 - Bài giảng 3: Các Véc-tơ Trực Giao
- 4 - Bài giảng 4: Tập hợp trực giao
- 5 - Bài giảng 5: Phép chiếu trực giao
- 6 - Bài giảng 6: Tập Hợp Trực Chuẩn
- 7 - Bài giảng 7: Phép chiếu trực giao
- 8 - Bài giảng 8: Tính chất của Phép Chiếu Trực Giao
- 9 - Bài giảng 9: Quy trình Gram–Schmidt
- 10 - Bài giảng 10: Cơ Sở Trực Chuẩn, Phân Tích QR Của Ma Trận
- 11 - Bài giảng 11: Bài toán Bình phương nhỏ nhất
- 12 - Bài giảng 12: Các phương pháp tính cho nghiệm bình phương tối thiểu
- 13 - Bài giảng 13: Học Máy và Mô Hình Tuyến Tính
- 14 - Bài giảng 14: Khớp Đường Cong Bình Phương Tối Thiểu
- 15 - Bài giảng 15: Hồi quy bội
- 16 - Bài giảng 16: Không gian tích trong
- 17 - Bài giảng 17: Quá trình Gram–Schmidt
- 18 - Bài giảng 18: Hai Bất Đẳng Thức
- 19 - Bài giảng 19: Một Tích Vô Hướng cho Không Gian C[a,b]
- 20 - Bài giảng 20: Ứng dụng của Không Gian Tích Trong
- 21 - Bài giảng 21: Ứng dụng của Không Gian Tích Trong (tiếp theo)
- 22 - Bài giảng 22: Chuỗi Fourier
